Ở tuổi 72, tôi đã phải đối mặt với những hậu quả của việc chỉ tập trung vào tiết kiệm tiền cho tuổi già mà bỏ qua việc xây dựng mối quan hệ với con cái. Tôi là một người mẹ đơn thân, đã nuôi hai con khôn lớn sau khi chồng qua đời.
Trước đây, tôi nghĩ rằng có một khoản tiền tiết kiệm lớn, một ngôi nhà đầy đủ và lương hưu sẽ mang lại cuộc sống an nhàn trong mơ. Nhưng thực tế đã không như vậy.
Một Mình Nuôi Con, Tôi Đã Quên Mất Giá Trị Của Tình Thân
Sau khi chồng qua đời, tôi đã làm việc chăm chỉ để nuôi con. Tôi đã từ chối lời khuyên của bạn bè về việc cho con học nghề gần nhà để tiết kiệm chi phí. Thay vào đó, tôi đã đầu tư vào giáo dục, hy vọng rằng con cái sẽ có tương lai tốt đẹp hơn.
Con cái tôi đã trưởng thành và thành công, nhưng chúng đã dần xa cách với tôi. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng thành đạt, tôi sẽ được an nhàn.
Tôi Đã Lầm Khi Chọn Tiết Kiệm Thay Vì Gắn Kết
Khi tôi bắt đầu lên kế hoạch nghỉ hưu, tôi đã quyết định tự tiết kiệm và tự lập, không để con cái phải gánh trách nhiệm phụng dưỡng. Tôi đã từ chối giúp đỡ tài chính cho con cái, dù chúng còn khó khăn.
Nhưng càng về sau, tôi càng thấy con cái xa cách hơn. Con trai tôi đã giận tôi vì đã ngăn cản ước mơ của nó. Con gái tôi cũng đã không còn gần gũi với tôi.
Bài Học Đắt Giá Từ Tuổi Già
Khi tôi bị ngã và liệt nửa người, mọi kế hoạch tự lo cho bản thân đã sụp đổ. Con trai tôi đã đến thăm tôi vài ngày rồi nói rằng: “Mẹ tiết kiệm để lo cho tuổi già mà, giờ mẹ tự lo đi.”
Tôi đã phải vào viện dưỡng lão để giảm chi phí. Ở đó, tôi sống giữa những người già bệnh tật, ít ai trò chuyện.
Tôi đã nhận ra rằng tiền không thể mua được tình cảm gia đình, không thể giữ chân con cái, không thể khiến tuổi già hạnh phúc nếu thiếu người thân bên cạnh.
Giờ đây, tôi chỉ ước được quay lại quá khứ, để ôm các con thật chặt và nói rằng: “Mẹ không cần nhiều tiền, mẹ chỉ cần con ở bên khi mẹ yếu lòng.”

Bài học đắt giá từ tuổi già