Câu chuyện của người phụ nữ họ Lữ trên Toutiao đã khiến nhiều người suy ngẫm về hôn nhân và hạnh phúc.
Tôi họ Lữ, năm nay 63 tuổi, sống ở Trung Quốc. Suốt gần 40 năm qua, tôi sống với một người đàn ông “rất tốt”. Anh ấy luôn được bạn bè tôi ngưỡng mộ: biết nấu ăn, làm việc nhà, chưa bao giờ to tiếng với vợ.
Một Cuộc Hôn Nhân Không Hạnh Phúc
Tôi từng tin mình may mắn khi có một người chồng tốt. Nhưng phải đến gần đây, tôi mới nhận ra rằng một người chồng tốt không đồng nghĩa với một người bạn đời phù hợp.
Hồi còn trẻ, tôi là người thiếu thốn tình cảm. Anh quan tâm tôi từng bữa ăn, giấc ngủ. Anh chu đáo đến mức, mỗi khi tôi tan làm, bữa tối đã sẵn sàng.
Nhưng sống rồi tôi mới hiểu, hôn nhân không chỉ cần sự tử tế. Nó cần nhiều hơn thế, đó là sự thấu hiểu, đồng hành, cùng nhau lớn lên.

Chúng tôi sống như hai thế giới song song. Ảnh minh họa
Sự Khác Biệt Trong Quan Điểm
Tôi có một công việc ổn định, mối quan hệ xã hội tốt, không ngừng học hỏi và phấn đấu. Còn chồng tôi thì khác: anh không thích giao tiếp, không có chí tiến thủ, không bao giờ muốn nhận thêm việc hay phấn đấu thăng tiến.
Chúng tôi sống như hai thế giới song song. Anh ấy chưa bao giờ mua quà cho tôi. Tôi tự mua mỹ phẩm, vài bộ váy đẹp, anh lại nhăn mặt, bảo tôi hoang phí.
Quyết Định Ly Hôn
39 năm sống trong một cuộc hôn nhân “ổn định” nhưng buồn bã, tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình có đang hạnh phúc thật không?” Câu trả lời là không. Tôi không muốn tiếp tục im lặng, không muốn sống cạnh một người tử tế mà xa cách như người dưng.
Tôi quyết định ly hôn ở tuổi 63 không phải điên rồ, mà là dũng cảm. Tôi không cần kiếm người đàn ông mới. Tôi cần tìm lại chính mình.
Lời Kết
Nhiều người nhầm tưởng: có chồng ngoan hiền, chăm chỉ là có hôn nhân hạnh phúc. Nhưng sự thật không đơn giản như vậy. Hạnh phúc không phải là “không có mâu thuẫn”, mà là khi cả hai cảm thấy được kết nối, được hiểu, được sẻ chia.
Tôi chọn ly hôn ở tuổi 63 không phải vì oán hận, mà vì tôi muốn sống tiếp những năm tháng cuối đời trong sự tự do, an nhiên và được là chính mình.