Sau cái chết đột ngột của ba tôi, cuộc sống của tôi và mẹ tôi đã thay đổi hoàn toàn. Là con duy nhất trong nhà, tôi cùng mẹ tôi lo liệu hậu sự cho ông.
Khi thực hiện thủ tục sang tên căn nhà, tôi choáng váng khi biết rằng mẹ tôi không có tên trong sổ đỏ. Văn phòng công chứng yêu cầu mẹ tôi phải có giấy đăng ký kết hôn, nhưng mẹ tôi không có.
Cuộc trò chuyện với cán bộ công chứng đã hé lộ sự thật 충격 về cuộc hôn nhân của mẹ tôi và ba tôi. Hóa ra, ba tôi vẫn chưa ly hôn với người vợ đầu, và cuộc sống chung của mẹ tôi và ba tôi chỉ là “sống chung” chứ không có giấy tờ hợp pháp.
Sự Thật Về Cuộc Hôn Nhân 30 Năm
Khi tôi hỏi mẹ tôi về vấn đề này, bà đã tiết lộ sự thật rằng bà và ba tôi đã sống chung trong 30 năm mà không có giấy đăng ký kết hôn. Tôi không thể tin được rằng mình đã sống trong một mái nhà không hôn thú mà không hề hay biết.

Sự thật về cuộc hôn nhân 30 năm của mẹ tôi
Một tháng sau, người vợ cũ của ba tôi xuất hiện và mang theo giấy đăng ký kết hôn vẫn còn hiệu lực pháp lý. Di sản của ba tôi sẽ được chia theo pháp luật giữa người vợ hợp pháp và tôi là con ruột. Mẹ tôi không được chia thừa kế vì không phải vợ hợp pháp và không có bằng chứng pháp lý về đóng góp vào tài sản của ba tôi.
Hệ Lụy Pháp Lý Và Nỗi Đau Của Mẹ Tôi
Mẹ tôi đã từ chối ra tòa và bảo rằng “Cái gì không phải của mình thì không giữ được”. Câu nói ấy đã khiến tôi nghẹn đến không thở nổi. Mẹ tôi đã ra đi với đúng một túi vải, vài bộ quần áo, khung ảnh cũ và quyển nhật ký đã bạc màu.
Hiện tại, căn nhà nơi tôi sinh ra và lớn lên đang làm thủ tục sang tên cho tôi và người vợ cũ của ba tôi. Tôi cố gắng im lặng, làm đúng luật, nhưng mỗi đêm về, tôi vẫn thấy như mình vừa mất đi điều gì đó không thể lấy lại.
Lời Kết
Cuộc hôn nhân 30 năm của mẹ tôi đã để lại cho tôi nhiều bài học về tầm quan trọng của giấy tờ pháp lý. Hy vọng rằng qua bài viết này, mọi người sẽ rút ra được kinh nghiệm và chú ý đến vấn đề này trong cuộc sống gia đình.