Ca sĩ Ý Lan lần đầu kể về giây phút cuối cùng của mẹ mình là danh ca Thái Thanh, bà đã đợi con gái cho phép mới ra đi.
Mới đây, trên mạng xã hội TikTok đã chia sẻ đoạn clip Ý Lan xuất hiện trong một talkshow cùng Nguyên Khang. Nữ ca sĩ đã có chia sẻ đầy xúc động về mẹ mình là danh ca Thái Thanh. Cô cho biết từ nhỏ mẹ không cho chị em Ý Lan theo con đường nghệ thuật vì sợ các con bị mắng là “xướng ca vô loài” như mình. Khi Ý Lan nhờ mẹ sửa giọng và cách hát thì người mẹ tài danh từ chối với lý do không muốn áp đặt con gái vào khuôn khổ của bản thân.
Vì tình cảm yêu thương và sự gắn bó với mẹ quá lớn, Ý Lan bắt chồng chở về nhà ngủ với mẹ khi cô đã có gia đình riêng: “Hơn nửa năm trời sang ngủ chung với mẹ, mẹ nói với Ý Lan rằng con ơi thế là đủ rồi. Mẹ biết con không muốn xa mẹ và mẹ cũng nhớ con. Nhưng bây giờ con phải học và sống cho đúng với bổn phận làm vợ, làm con dâu bên chồng”.
Ý Lan kể về tình cảm với mẹ mình là danh ca Thái Thanh.
Cô đau đớn nhớ lại giây phút cuối cùng của mẹ mình trong bệnh viện. Lúc đó, bác sĩ cho biết mẹ cô đã tắt thở nhưng cuối cùng tim lại đập và hoàn dương. Nữ ca sĩ đã xin vào nhìn mẹ lần cuối và nói với mẹ những lời đầy đau thương: “Lúc tôi còn ngồi ở ngoài xe ở trước cửa villa. Họ không cho vào, tôi cứ ngồi ngoài đợi từ sáng đến tối. Khi bác sĩ gọi cho tôi, bác sĩ nói bà đã tắt thở. Tôi nói ngay cả bà có tắt thở cũng phải xin cho tôi vào để ít ra cũng được nhìn thấy mẹ mình. Bà bác sĩ bảo tôi đợi tí, chỉ trong vòng mười lăm phút sau, bà bác sĩ lại gọi tôi lần nữa: “Chị Ý Lan ơi tôi chưa bao giờ thấy trường hợp này, bác lại thở lại kêu tôi vào ngay”. Tôi vào máy đo nhịp tim vẫn chạy. Tôi nói chuyện với bà: “Mẹ ơi con biết không dễ gì cho mẹ trong giây phút này. Con biết mẹ trở lại vì muốn con được vào với mẹ”. Xưa nay tôi không bao giờ bằng lòng chuyện từ bé mỗi khi bà cứ nói mai mốt mẹ trăm tuổi, mẹ già chết đi. Tôi không bao giờ bằng lòng, nói mẹ không bao giờ được chết. Từ bé đã nói như cậy, mẹ chết thì con chết. Khi tôi trông thấy bà nằm một cách thoi thóp trên giường bệnh, bà đã mất rồi mà bà tỉnh lại. Tôi nói: “Mẹ ơi con biết con không bao giờ muốn mất mẹ nhưng nếu nó quá khó với mẹ. Đến lúc mẹ phải nghỉ ngơi thì con bằng lòng cho mẹ nghỉ”. Đến lúc tôi nói câu đó nước mắt bà chảy ra lúc đó rồi máy lịm dần. Tôi tin bà đã đợi đến khi nào Ý Lan cho phép mẹ, mẹ mới đi chứ mẹ không nỡ bỏ Ý Lan”.
Ý Lan cho biết mẹ đã đợi cô đồng ý mới chịu ra đi.
Tuy mẹ đã qua đời 2 năm nhưng Ý Lan vẫn giữ tro cốt của bà trong nhà để mỗi ngày đều có thể tâm sự được với mẹ.